- Tham gia
- 3/11/18
- Bài viết
- 21,238
- Thích
- 10,769
Yêu em anh tính dài lâu,
Dù anh tài sản chẳng giàu hơn ai.
Muốn bên em trọn tương lai,
Phải đi vay vốn, dẫu vai nặng nề.
Hai ta quen cũng tròn năm,
Nghiệp vụ phát sinh âm thầm biết bao.
Tình yêu chẳng thể mang vào,
Tài sản hữu hình đâu nào giống yêu.
Tình ta hiện giữa sổ phiêu,
Kỳ nào cũng thấy bóng chiều bên nhau.
Gặp hoài anh sợ phát đau,
Khoản chi định kỳ khiến sầu không yên.
Em đâu hiểu chuyện hai bên,
Tình yêu – tình phí phải nên hợp hoà.
Xa em anh mới nhận ra,
Phải trích dự phòng xót xa tim mình.
Tình yêu như lỗ phát sinh,
Không phân bổ được nhiều lần – khổ thay!
Giờ đây vẫn mãi đắm say,
Phân vân ghi nhận tình này thế nao?
Nguyên giá có phải tìm đâu,
Tình yêu đôi lúc chỉ màu buồn tênh.
Nỗi đau có được gọi "Nợ"?
Để anh kết chuyển vào tim âm thầm.
Em ơi, về mở sổ xem,
Nhật ký chung đó – lời em một thời.
Anh từng dự toán tình rơi,
Sợ rằng em sẽ ghi lời… màu đoan.
Thư tình như báo cáo mong manh,
Anh trao không thuyết trình anh nghĩ gì.
Bởi vì ta chẳng còn chi,
Chế độ hiện hành nói gì cũng xong.
Còn nhớ không những chiều mưa,
Chứng từ ngày đó chẳng thừa tờ nào.
Lời yêu anh viết ngọt ngào,
Em gom tổng hợp dạt dào tình anh.
Đến khi em rút vốn nhanh,
Liên doanh chấm dứt, lòng anh rối bời.
Kiểm kê những lỗi anh rồi,
Kỷ niệm dư thừa – em ơi đừng hờn!
Chi phí dở dang anh còn,
Xin đừng xử lý cho tròn chia ly.
Hãy cho anh giữ những gì,
Một thời đã trót ghi ghi… yêu người.
Thơ: AIDù anh tài sản chẳng giàu hơn ai.
Muốn bên em trọn tương lai,
Phải đi vay vốn, dẫu vai nặng nề.
Hai ta quen cũng tròn năm,
Nghiệp vụ phát sinh âm thầm biết bao.
Tình yêu chẳng thể mang vào,
Tài sản hữu hình đâu nào giống yêu.
Tình ta hiện giữa sổ phiêu,
Kỳ nào cũng thấy bóng chiều bên nhau.
Gặp hoài anh sợ phát đau,
Khoản chi định kỳ khiến sầu không yên.
Em đâu hiểu chuyện hai bên,
Tình yêu – tình phí phải nên hợp hoà.
Xa em anh mới nhận ra,
Phải trích dự phòng xót xa tim mình.
Tình yêu như lỗ phát sinh,
Không phân bổ được nhiều lần – khổ thay!
Giờ đây vẫn mãi đắm say,
Phân vân ghi nhận tình này thế nao?
Nguyên giá có phải tìm đâu,
Tình yêu đôi lúc chỉ màu buồn tênh.
Nỗi đau có được gọi "Nợ"?
Để anh kết chuyển vào tim âm thầm.
Em ơi, về mở sổ xem,
Nhật ký chung đó – lời em một thời.
Anh từng dự toán tình rơi,
Sợ rằng em sẽ ghi lời… màu đoan.
Thư tình như báo cáo mong manh,
Anh trao không thuyết trình anh nghĩ gì.
Bởi vì ta chẳng còn chi,
Chế độ hiện hành nói gì cũng xong.
Còn nhớ không những chiều mưa,
Chứng từ ngày đó chẳng thừa tờ nào.
Lời yêu anh viết ngọt ngào,
Em gom tổng hợp dạt dào tình anh.
Đến khi em rút vốn nhanh,
Liên doanh chấm dứt, lòng anh rối bời.
Kiểm kê những lỗi anh rồi,
Kỷ niệm dư thừa – em ơi đừng hờn!
Chi phí dở dang anh còn,
Xin đừng xử lý cho tròn chia ly.
Hãy cho anh giữ những gì,
Một thời đã trót ghi ghi… yêu người.